Bài đăng

Nghe nhạc Trịnh - Chợt nhận ra tôi!

  "Đừng tuyệt vọng! Tôi ơi, đừng tuyệt vọng! Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng..." Nghe câu hát tôi ngỡ ngàng, chợt hiểu Đâu chỉ riêng mình mới là nắng phai nghiêng! Bao tháng ngày đắm chìm trong tuyệt vọng Thả hồn mình như một cánh diều rơi. Tôi nào biết có con đường xa tắp Và không hay nắng vẫn rọi bên trời! Tôi ủ dột, tôi héo hon, rũ rượi Tự đào mồ chôn hết những niềm vui. "Tôi là ai, mà còn ghi dấu lệ..." Hãy yêu đời, như tôi chính là tôi! "Đừng tuyệt vọng! Em ơi, đừng tuyệt vọng! Em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh..." Tôi cũng thế, sẽ hồn nhiên như nắng Bởi vì tôi đã chợt nhận ra mình!... Trần Hồng Giang